320 ! Đúng vậy 320km, 1 Quãng đường với nhiều người có thể gọi là không quá xa, nhưng ngược lại với nhiều người nó cũng không phải là ngắn. Và đối với con, 1 người chỉ vừa chập chững vào con đường đạp xe được 2 tháng với quãng đường từng đi xa nhất là 70km thì khoảng cách này thực sự là 1 thử thách khó nhằn nhất con có thể nghĩ tới, con vừa hoàn thành nó xong vào ngày hôm qua nhưng thật sự cho đến bây giờ con vẫn không tin rằng mình có thể làm được điều mà chính bản thân con cảm thấy quá sức như này. Đến giờ, sau khi đã hồi sức và ngồi nhìn ngắm lại hành trình, thì con thấy rất vui và hạnh phúc nên con viết bài này để chia sẻ và lan tỏa góc nhìn của con sau khi tham gia tour này cùng mọi người, mong rằng các các cô chú anh chị dành 1 ít thời gian để đọc và cùng lưu trữ những kỉ niệm này cùng con.
3/11/2024 vâng, đó chính là ngày diễn ra thử thách này và cũng như mọi người con cũng đã biết trước tour này từ khá lâu khi được chú Trần Hùng thông báo trước, thật sự khi đó khi con mới vào Hội được hơn 1 tháng, con cũng chẳng nghĩ mình sẽ tham gia đâu, nhưng sau vài lần đạp xe đêm cùng mọi người ở Tân Triều, con quen biết được nhiều người hơn, con cũng nhận được lời động viên tham gia từ anh Khánh Nguyễn nên cũng có đôi chút hứng thú, và sau vài lần ấy cuối cùng cũng đã đến ngày diễn ra thử thách, và đúng như danh sách đăng kí, con chỉ dám đăng kí cung đường đến Long Khánh quay đầu vì sợ bản thân con bị rớt tour sẽ ảnh hưởng đến đoàn, nhưng không hiểu sao khi đạp chung với mọi người, mọi sự nghi ngờ bản thân của chính con dành cho con đã tan biến mất và thật sự con đã hoành thành trọn vẹn 320km từ lúc nào không hay.
Quay trở lại tối thứ 7 ngày 2/11/2024 đêm đó con đã chuẩn bị rất kĩ, đọc xem các hướng dẫn chia sẻ rất nhiều để có 1 tâm lý tốt nhất, con còn lo đến mức đã mặc sẵn quần và áo đạp xe để ngủ, chuẩn bị mũ nón giày ngay sát bên giường nhưng thật sự thì khi nằm ngủ con đã không thể nào ngủ được. Con nằm trằn trọc thao thức mãi, con háo hức và cảm thấy đầy năng lượng khi nghĩ tới chuyến đi ngày mai, thế nên đến tận 12h khuya con vẫn chưa ngủ được, sợ rằng ngủ muộn sẽ không dậy nổi và bỏ lỡ chuyến đi con càng thêm hoảng, bất lực với chính mình. Con đeo tai nghe vào và bật nhạc để cho dễ ngủ và thật sự con đã ngủ quên thật cho đến khi chuông báo thức reo.
3H SÁNG NGÀY 3/11/2024 con tỉnh dậy với vỏn vẹn chưa đầy 3 tiếng ngủ, nhưng không hiểu sao con không cảm thấy 1 chút mệt mỏi nào mà còn ngược lại con thấy cơ thể đầy sảng khoái và háo hức. Con vệ sinh cá nhân thật nhanh, đeo giầy đội mũ thật nhanh, kiểm tra mọi thứ kĩ càng lại 1 lần nữa và rồi con chính thức dắt xe đạp ra khỏi nhà vào lúc 3 rưỡi sáng, con háo hức đến nỗi con đã cố gắng đạp nhanh nhất có thể ra Quảng Trường, địa điểm tập trung của đoàn. Đến nơi, thấy mọi người nói chuyện vui vẻ con lại càng thêm phấn khởi, sau khi được chú Trần Hùng phát loa thông báo dặn dò kĩ lưỡng và chụp vài bức ảnh kỉ niệm trước khi xuất phát thì cũng là lúc đồng hồ điểm 4H cả đoàn bắt đầu xuất phát thẳng đến Thành Phố Phan Thiết.
Và cũng mới di chuyển được vài km đầu tiên đoàn đã có người gặp sự cố khi đứng chờ tại Go Tân Phong, thì ra 1 thành viên trong đoàn bị lủng xăm, con cứ nghĩ sẽ phải ngồi tự dùng dụng cụ cá nhân rồi ngồi xử lý 1 mình nhưng KHÔNG, 1 vài câu nói, 1 vài cái hô, mọi người dừng lại và rồi giúp đỡ nhau thay xăm, con thật sự cảm thấy rất ấm áp khi mọi người cùng chung tay giúp khi chỉ gặp 1 sự cố nhỏ, điều này càng khiến con có thêm sự an toàn khi ĐƯỢC ĐỒNG HÀNH chung với mọi người, mọi chuyện sau đó cũng nhanh thôi, và rồi tất cả mọi người lại xuất phát tiếp như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Sau 50km đầu tiên khá dễ dàng mọi người cũng đã đến được Tượng Đài Chiến Thắng Long Khánh, ở đây lần đầu con được thấy sự chuyên nghiệp mà trước giờ con chưa được thấy đó chính là có cả oto bán tải trữ đồ hậu cần cho mọi người trong đoàn, tại đây con được nhìn thấy sự tất bật của các anh chị hậu cần khi liên tục bóc nước, bẻ chuố,i tiếp đồ cho anh em cô chú trong đoàn, hay con có thể gọi vui mấy anh hậu có vai trò ‘ SÁCH NƯỚC BỔ CAM ‘ đùa vui 1 chút thôi thì sau khoảng 15p đứng tiếp nước và đồ ăn để nạp thêm năng lượng thì mọi người chụp ảnh check in rồi tiếp tục xuất phát, và đừng quên ở điểm này cũng chính là điểm cho top anh em cô chú đăng kí Long Khánh quay đầu và đáng lẽ ra có cả con trong đó nhưng chỉ với 1 vài câu khích lệ của chú nào đó mà con không biết tên thì con đã đi tiếp, và rồi sau khi chia tay top quay đầu, cả đoàn lại xỏ can đạp tiếp đến điểm mới.
Từ điểm xuất phát đến lúc này trời đã sáng, mặt trời bắt đầu mọc, khi ánh vàng của tia nắng chiếu xuyên qua từng kẽ lá con đã thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên, điều mà trước đây con sẽ không thể thấy vì giờ đó có thể con còn đang ngủ hoặc say mê chơi máy tính 1 cách vô bổ mà bỏ qua những thứ tuyệt vời này. Đạp thêm khoảng 20km thì đến địa điểm ăn sáng, trước lúc này thì con hơi lạc lõng và bơ vơ vì không quen biết ai, cơ mà thật may khi gần đến điểm con gặp được đoàn của chú Trần Vũ và anh Khánh Nguyễn, người mà con làm quen được khi đi đạp đêm Tân Triều. Được ngồi xuống bàn và ăn sáng với mọi người con có cảm giác vui vẻ đến lạ khi trước giờ chưa bao giờ con có khoảnh khắc này. Sau khi ăn xong mọi người nán qua quán café đối diện để thư giãn và vệ sinh chuẩn bị cho quãng đường sắp tới.
Sau khi ăn uống xong con cùng mọi người lên đường và thật sự thì lúc này cơ thể con đã có chút lung lay do đã chạm tới giới hạn, vì quãng đường con từng đạp liên tục xa nhất chỉ có 70km thôi nên ngay khi qua km110 chân con có cảm giác không thể đạp xuống được nữa, con khá hoảng và không biết nên nói với ai nên chỉ đành vừa đạp vừa than vãn với anh Khánh Nguyễn và chú Trần Vũ. Con không biết lúc đó cứ lải nhải như vậy có phiền không nhưng lúc về con nghĩ lại thì thấy như vậy khá là có lỗi, nhưng may quá, sau 1 hồi lải nhải chú Vũ cho con 1 viên thuốc tiên (thuốc bổ sung muối gì đó con chịu, không biết tên nên con gọi là thuốc tiên cho dễ ) uống xong và đạp đều thì cơ thể đã đỡ mệt hơn nhưng chân con thì vẫn không ổn, lúc này con nhớ không nhầm là bắt đầu rớt, rớt sâu đến nỗi dưới cả chú Trần Hùng, đạp đều và uống 2 chai pocari từ hậu cần thì con có thấy ổn hơn nên đã cố đạp lên lại.
Lúc này do gặp dốc nên con thả khá trôi vì đi road nên bám kịp đoàn của chú Lê Quang Hợp và chú Hiếu Nguyễn nên vào nghỉ ở 1 quán nước nào đó mà không có trên checkpoint thì phải, ngồi nghỉ được 15p thì đoàn chú Trần Hùng lên kịp và lướt qua rồi khi can con còn chưa kịp xỏ vào, con được chứng kiến chú Hợp chạy chiếc Ceverlo S5 kéo 1 cái mất cả xác, con cố đuổi theo mà theo không kịp thế nên là đành đi theo top sau có anh Trần Thanh Tuấn chạy Pinarelo. Tuy trời nắng nóng nhưng mọi người vẫn đi và trò chuyện rất vui, và chân con cũng đã đỡ hơn rất nhiều, giữ vững guồng chân thì con đã cùng mọi người đến được điểm nghỉ ngay trước đồn công an, chỗ này con chịu, con cũng không rõ tên lắm, vẫn như ở trên, mọi người được hội hậu cần SÁCH NƯỚC BỔ CAM tiếp đồ và cùng nhau rồi nghỉ và ăn uống thì lại xuất phát tiếp.
Và cuối cùng, sau khi liên tục di chuyển, mọi người cũng đã đến vòng xoay Phan Thiết và chụp hình với nhau 1 tấm checkin, hơi tiếc khi lúc này thiếu mất top của chú Trần Hùng vì chú phải chuyển sang bộ phận SÁCH NƯỚC BỔ CAM khi phải ở lại để đặt bàn tại cơm niêu Hương Việt để anh em checkin xong kịp quay về có cái để ăn, con rất hâm mộ chú ở khoản này khi lo nghĩ cho mọi người trong đoàn. Sau 180km con đạp liên tục thì cuối cùng cũng đã được nạp 1 bữa năng lượng chính để lấy sức chiều quay về, và rồi lại được ngồi cùng bàn với chú Vũ và anh Khánh. Con và mọi người được 1 bữa cơm thật sự ngon khi trải qua khoảng 5-6h đạp xe liên tục, sau bữa cơm mọi người cùng nhau ngồi nghỉ để dưỡng sức quay về, tuy còn nhỏ nhưng thật sự khi được nghe mọi người nói chuyện con học được rất nhiều điều hay, chưa kể trước lúc xuất phát còn được chú Trần Hùng cho 1 liều thuốc THẦN KÌ, chả hiểu thuốc gì mà sau khi uống khoảng 30p cơ thể con như reset về lúc 3h sáng hôm ấy, chân tay lại trở lại trạng thái ban đầu, và thế là khi không còn rào cản, 13h con và mọi người chính thức xuất phát quay về Biên Hòa.
Thời tiết hôm đó cũng khá dễ chịu, nắng không quá gắt nên con và mọi người cùng đều chân đạp về khá thoải mái, có đoạn do còn thiếu kinh nghiệm nên con còn xém va vào xe của anh Khánh, nhưng được mọi người nhắc nhở nên con cũng đã có bài học và rút kinh nghiệm ngay lập tức. Khi đến địa phận Long Khánh con còn được mở mang tầm mắt khi thấy SƯ PHỤ VŨ TRẦN có 1 lối đi tắt nhưng không chỉ anh em đi theo, thế nên chỉ có 1 mình con và sư phụ đi nên về đếm điểm hậu cần sớm hơn anh em đi cùng cả 10p. Sau đoạn này thì con check trên google map chỉ còn 50km cuối nên cố đu theo chú Hiếu Nguyễn, chú Đầu trọc bụng bự, và anh GÀ XE ĐẠP nhưng do ngựa non háu đá khinh thường người già, con đã phải bất lực rớt top này khi cố đu theo được 10P, không ngờ rằng chú Hiếu bị chuột cắn mà vẫn đâm hậu quá kinh khủng, cố gắng đạp theo để tìm nhưng đèn hậu xe chú con còn không thấy nên đành tàn tàn đạp chung với top sau.
Sau khúc đó thì con cùng mọi người đạp chung, cùng hướng về phía công viên 30/4 để checkin hoàn thành thử thách, lúc này con còn không tin là mình đã hoàn thành thử thách, sau khi chụp xong chia hành lý ra đi con tiến thẳng về nhà, tắm rửa thật nhanh rồi chìm vào giấc ngủ như chưa từng được ngủ vậy.
Sáng hôm sau tỉnh dậy con cảm thấy chân con tê nhức nhưng con cảm thấy rất vui vì đã được hoàn thành thử thách cùng với mọi người, con quay trở lại với công việc, lòng đầy phấn khởi với chuyến đi hôm qua, đến giờ khi viết những dòng này con vẫn còn nghĩ về chuyến đi ấy, con chưa từng nghĩ sẽ đi đạp xe xa đến như vậy và làm quen nhiều người như vậy vì trước giờ con không có bạn, khi vào nhóm thì mọi thứ khác xa con nghĩ, mọi người hòa đồng vui vẻ và đầy nhiệt tình. Đến đây cũng đã dài, con thật sự cám ơn mọi người đã đọc những dòng chia sẻ này của con và con cũng xin tạm biệt cung Tân Triều, cung Amata 1 tuần vì chân con còn ở Phan Thiết chưa về tới Biên Hòa, hết tuần dưỡng chân xong con lại tái xuất tiếp, chúc các Cô Chú Anh Chị trong nhóm có thật nhiều sức khỏe để sẵn sàng cho những tour sắp tới, và tour BH600 ơi con tới đâyyyyyyyy.