Chuyến đi Cà Mau tuần rồi là chuyến đi BH.400+ mà mình và 1 số anh chị em thực hiện lần thứ 2 trong khoảng thời gian hơn 7 tháng vừa qua bên cạnh 1 số chuyến đi BH.300 và có thể nói đây là tần suất cũng không hề dài. Nếu nói về sự so sánh giữa 2 lần thực hiện BH.400 thì chuyến đi Cà Mau lần này có nhiều sự khó khăn hơn chuyến đi Nha Trang do tình hình thời tiết, giao thông không thực sự thuận lợi.
Ban đầu, theo tính toán của mình thì với chặng đường 450km và với khả năng của số đông anh chị em tham gia tour lần này (do đã biết chân cẳng nhau rõ rồi) thì đoàn hoàn toàn có thể hoàn thành trong 24h nếu như anh chị em tuân thủ tốt chiến thuật trước lúc lên đường và không gặp phải điều kiện thời tiết bất lợi. Thú thật là quãng đường từ Thành phố Cà Mau đi Mũi Cà Mau mình cũng chưa đi lần nào nên thực sự không hình dung hết được sự khó khăn khi đạp xe trên cung đường này. Đây cũng là yếu tố làm chậm lại thời gian hoàn thành tour của đoàn khi mà anh em phải tốn hết 5 tiếng đạp liên tục cho quãng đường chỉ khoảng 100km.
Đối với công tác chuẩn bị thể lực cho anh chị em trước chuyến đi thì lần này mình không thực sự yêu cầu anh chị em phải luyện tập quá mức vì thời tiết giai đoạn này đang quá nắng nóng, tập nhiều sẽ gây thêm bất lợi trước khi lên đường. Nếu so sánh với cường độ luyện tập chuẩn bị cho chuyến đi Nha Trang thì có thể nói chuyến này hầu như chuẩn bị luyện tập tập thể rất ít mà đa phần do anh chị em tự luyện tập. Lý do giảm cường độ 1 phần do yếu tố thời tiết như đã kể trên và 1 phần là khả năng đi đường dài của anh chị em đã tốt hơn rất nhiều so với cách đây hơn nửa năm. Sự cắt giảm việc luyện tập này thực sự có gây ra 1 số ảnh hưởng nhất định đối với nhiều anh em, đặc biệt là vào thời gian từ sau 12g khuya đến gần sáng. Nhiều anh chị em do không được luyện đêm đã không thể chống chọi lại cơn buồn ngủ và gây ra ảnh hưởng đáng kể đến việc hoàn thành thử thách. Bản thân mình và 1 số anh em cũng cảm thấy cực kỳ buồn ngủ (khác biệt hoàn toàn với chuyến đi Nha Trang) trong suốt quá trình di chuyển từ Tp. Cà Mau về Đất Mũi, đi đường phải liên tục tưới nước lên mặt cho tỉnh ngủ nhưng sự thực là cũng quá khó khăn để chống lại cơn buồn ngủ. Nhiều lúc trên đường đi chỉ muốn kiếm 1 cái quán nào đó có cái ghế để vào nghỉ tạm tầm 15p cho qua cơn buồn ngủ nhưng quả thực việc kiếm 1 chỗ nghỉ chân ở khu vực này còn khó hơn mò kim vì 2 bên đường chỉ có rừng đước và hầu như rất ít nhà dân. May mắn sao là với sự nỗ lực hết mình, bằng mọi giá phải hoàn thành được thử thách như đã đề ra thì tất cả các anh em tiếp tục tham gia hành trình đều hoàn thành thử thách 1 cách thật xuất sắc.
Quay lại những diễn biến trên đường đi thì có thể nói yếu tố tác động lớn nhất đến thể lực và khả năng chịu đựng của anh em đó chính là Gió và Nhiệt độ. Có những lúc nhiệt độ ngoài trời lên đến 42 độ C (theo cảm biến trên đồng hồ thông báo) làm cho nhiều anh em bị mất nước, mệt mỏi và phải dừng tiếp nước liên tục. May mắn là đội ngũ hậu cần cực kỳ hiểu chuyện, cực kỳ nhiệt tình đã phục vụ anh chị em hết mình, bất kể khi nào cần. Đoạn đường nắng và gió nhất chinh là từ Cái Bè (Tiền Giang) kéo dài qua khỏi Cần Thơ đến Thị Trấn Ngã 5 thuộc tỉnh Sóc Trăng (khoảng 120km), sau khúc này thì trời dịu bớt nhưng gió vẫn còn khá lớn và chỉ giảm bớt khi anh chị em đã đến gần Cà Mau. Đây chính là quãng đường mà nhiều anh chị em phải sử dụng đến xe hậu cần nhất do thể lực bị bào mòn quá kinh khủng.
Còn 1 chuyện nữa mà mình tính toán có hơi chủ quan đó là khi tính toán chặng đường, độ cao leo thì theo google độ cao leo chỉ khoảng 140m mà thôi và đây là độ cao không đáng nói nếu nó đúng thực tế. Tuy nhiên, đời không là mơ vì miền Tây có quá nhiều cây cầu mà cây nào cây đó họ làm cao chót vót để thông thuyền chứ không làm bằng như ở khu vực Đông Nam Bộ mình. Kết cục là anh em cũng phải leo gần 800m độ cao, tương đương chuyến đi Nha Trang chứ cũng không hề thua kém. Có những cây cầu phải leo lúc chiều tối hoặc đêm khuya mà nó dài, nó cao thì cảm giác ôi thôi rồi, còn hơn là leo cầu Mỹ Thuận lúc buổi sáng.
Đoàn tới Tp. Cà Mau check in cột mốc số 0 lúc khoảng 23g20p và đây cũng chính là điểm giới hạn của 1 số anh chị em do đã bị bào mòn hết thể lực hoặc không chống lại được cơn buồn ngủ, một số còn lại thì cố ráng đạp đến Cái Nước cách Tp. Cà Mau 25km rồi cũng không chịu nổi cơn buồn ngủ. Kết cục là còn 1/2 số lượng thành viên tham gia cố gắng vượt lên chính mình chống chọi lại cơn buồn ngủ, chống chọi lại quãng đường tối om mà cực kỳ xấu (đường ổ gà, lồi lõm toàn tập trong suốt 106km và mình chưa từng trải nghiệm đoạn đường nào mà xấu quá xấu như vậy) để cố gắng về đích mặc dù không đạt thời gian đã đặt ra ban đầu (có nhóm về trễ 1 tiếng, nhóm trễ 2 tiếng)
Đoạn đường từ Cà Mau về Đất Mũi đặc biệt là từ Năm Căn và Đất Mũi như đã nói ở trên là cực kỳ xấu, anh chị em nào sau này có ý định đi cũng cần chú ý vấn đề này. Bên cạnh đó, việc không có nhà cửa 2 bên đường (rất ít) cũng phần nào tăng thêm sự khó khăn do không thể kiếm được chỗ nghỉ chân, ngả lưng để giải tỏa mệt mỏi, buồn ngủ mà cứ phải đạp liên tục, liên tục trên còn đường dài hun hút và tối đen như mực. Đây đúng là đoạn đường đáng nói nhất, đáng lưu ý nhất trên suốt hành trình, nó giống như kiểu vượt địa ngục để lên thiên đàng. Tuy khó khăn là thế nhưng những anh chị em còn lại tất cả đều quyết tâm, cho dù đạp xe với tốc độ 5km hay 10km/h cũng phải ráng hoàn thành mục tiêu đã đề ra. Không biết anh chị em khác thế nào nhưng đối với riêng mình, khi về đích lần này mình có 1 cảm giác rất khó tả, nó khác hoàn toàn những lần chinh phục các cung đường khác, một cảm giác chiến thắng thực sự, đầy cảm xúc.
Có lẽ nhiều anh chị em tham gia chuyến đi này cũng sẽ có những sự cảm nhận rất khác biệt cho chính bản thân mình nhưng tập trung ở 1 chỗ đó là tinh thần quyết tâm, quyết tâm hoàn thành thử thách cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra trên đường và cũng sẽ có nhiều anh chị em sẽ có được những bài học, kinh nghiệm bổ ích cho chính bản thân mình để tham gia các tour khác với điều kiện tương tự sau này.